Bị chẩn đoán nhiễm HIV là một cú sốc lớn và mỗi người sẽ phản ứng theo nhiều cách khác nhau về vấn đề này. Bạn có thể tiếp tục sống như thể không có gì xảy ra, bạn có thể tìm kiếm thông tin và điều trị một cách âm thầm hoặc công khai …
Đa số mọi người sẽ tự trách mình. Nhưng chúng ta không nhiễm HIV vì chúng ta ‘đáng bị như vậy’ . Nhiễm HIV không có nghĩa là bạn là người xấu, vô đạo đức hay ngu ngốc.
Hầu hết mọi người bị nhiễm HIV từ bạn tình. Có thể bạn chưa biết về HIV vào thời điểm đó, hoặc nghĩ rằng mình không có nguy cơ mắc bệnh, hoặc có thể bạn đã biết nhưng không qua tâm đến nó. Tất cả những điều này là rất bình thường, đây là suy nghĩ của đa số mọi người khi họ chưa nhiễm HIV.
Bạn có thể đổ lỗi cho người khác. Nếu bạn nghĩ rằng bạn biết ai đã truyền HIV cho bạn, bạn có thể cảm thấy tức giận với họ. Nhưng bạn nên biết rằng, khả năng lây truyền của HIV cao gấp 7 lần ở giai đoạn đầu, cụ thể là trong vài tháng sau khi nhiễm. Ở giai đoạn này, đa số họ không nhận ra rằng mình bị nhiễm HIV. Họ chưa được xét nghiệm và không biết mình có vi-rút.
Hoặc tệ hơn, họ có thể đã biết mình bị HIV và không nói với bạn. Có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn nếu họ đã nói ra. Nhưng nhiều người sợ nói với người khác, vì họ cảm thấy xấu hổ, lo lắng về việc bị từ chối hoặc sợ rằng những người mà họ nói sẽ không giữ thông tin cho riêng mình. Hiện tại, nếu bạn là người nhiễm HIV, thì bạn cũng sẽ hiểu được cảm giác của họ lúc đó. Nói chuyện về HIV luôn là một chủ đề khó khăn, và thường là khi đề cập đến nó, bạn sẽ bị vướng vào những lời đàm tiếu kể cả bạn không nhiễm.